“I know that I know nothing”
– Socrates
Natalie Vo xin mượn lời nhà hiền trí vĩ đại của Hy Lạp cổ đại để dẫn lời cho bài viết thú nhận sự vô tri của mình. Chuyện kể rằng khi ấy ông được ca tụng vì là nhà tư tưởng có tầm ảnh hưởng rộng lớn. Người ta nói rằng “Không ai trên mặt đất mà thông thái hơn Socrates”. Đáp lại, ông cho rằng mọi hoặc mọi người đều ngu ngốc như nhau. Hoặc ông thông thái hơn vì ông biết sự ngu dốt của mình.
Câu trả lời của Socrates cô đọng trong câu nói “Tôi chỉ biết một điều, là tôi không biết gì cả!”.
Sự thông thái của ông làm tôi điếng lặng. Phải rồi, tuổi trẻ tôi nông cạn, tự cao tự đại, cho rằng mình biết tuốt nên chuốc bao nhiêu cái khổ vào người. Thật dại quá dại!
Đời người không chết vì “cái mình đã biết”, “cái mình biết cái mình không biết”. Nhưng ta hay tự hại mình bằng điều “ta không biết rằng mình không biết” và giết chết chính mình bằng điều “ta biết là mình biết, nhưng là ta biết sai, biết rất nông cạn”.
Giữ cho mình luôn ngu ngốc, luôn liên tục học như một đứa trẻ là con đường ngắn nhất dẫn đến sự tự tri và hoàn thiện. Ai cũng có điểm mù trong tâm trí. Người khôn tự biết mình, biết rằng mình không biết gì cả và luôn để đầu óc cởi mở để cái mới bước vào.
Trong một thế giới của Internet Of Things. Thế giới của sự vận động như vũ bão, thế giới của những trật tự mỏng manh, dễ vỡ, khó lường trước, mọi thứ đều có thể thay đổi theo cấp số nhân, thậm chí luỹ thừa. Taxi truyền thống trong tích tắc bị giết chết bởi mô hình kinh tế chia sẻ Uber, Grab; ngành khách sạn resort truyền thống bị cắn bớt miếng bánh bởi Airbnb, thì sự cao ngạo không có ích gì.
Ngày hôm nay tôi chưa biết lập KPI cho bộ phận trong doanh nghiệp mình. Thay vì gồng mình tự làm theo bản năng và quán tính, tôi khiêm tốn hỏi anh Google và học được nhiều kiến thức về việc lập KPI cho bộ phận. Ngày hôm nay tôi không lấy kinh nghiệm trong quá khứ ra để thúc đẩy nhân viên làm việc hết mình. Tôi chỉ nghĩ rằng mình không biết nên đi hỏi một bạn nhân viên lâu năm rằng làm sao để đẩy lượng số lượng phản hồi tốt của khách hàng. Bạn như được mở cờ, liên tục chia sẻ với tôi về cách giao phần việc đó cho nhân viên, họ tự chủ động làm mọi thứ để có phản hồi tốt và sẽ nhận phần thưởng trên các đánh giá về dịch vụ xuất sắc.
Vậy nếu như ngày hôm qua tôi cao ngạo cho rằng mình biết tuốt. Nếu nói rất nhiều nhưng không cho người khác được lên tiếng “dạy bảo” tôi, tôi đánh mất cơ hội được học điều hay từ người khác.
Luôn giữ cho mình sự khiêm tốn, liên tục vấn đáp mình, chất vấn lại điều mình đã biết là cách để tồn tại, sống sót qua những sự thay đổi.
Lãnh đạo trong sự khai sáng với tôi là từ bỏ kì vọng về kết quả, không bám víu vào kết quả và những giới hạn của điều mình đã biết.
Tôi chúc bạn luôn khiêm tốn, liên tục mở rộng vùng đã biết của mình và thu hẹp dần vùng chưa biết.
Natalie Vo